Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

thơ buồn...

Ngồi buồn một mình nhớ đến ai?!!
Khi không chợt trút hơi thở dài.
Từng đêm, từng đêm luôn nhớ nhớ,
Từng ngày, từng ngày tình chẳng phai.
Nhớ thế nên luôn buồn một nỗi:
Tình nồng nhưng chẳng có ngày mai.
Đơn phương, lặng lẽ trong niềm nhớ,
Mãi mãi trong tim một hình hài...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét